BÀI THƠ: CHÈ XANH THÁI NGUYÊN
Thơ: chưa rõ
Thái Nguyên xanh mát nương chè
Chè xanh xứ Thái đậm đà ngát hương.
Bà con một nắng, hai sương
Nụ cười chíu nắng bên nương dưới đồi
Chắt chiu vị ngọt cho đời
Từ hương của đất bao người say mê.
Chè xanh ngan ngát đồng quê
Bàn tay em hái đem về vò, sao.
Những là xinh nhất quê ta
Tay xinh em rót chén trà ngát hương.
Nước trà sóng sánh vấn vương
Dịu dàng mời gọi bốn phương thưởng trà.
THƠ LỤC BÁT: TA ĐẾN THÁI NGUYÊN
Thơ: Tuấn Nguyễn
Đến đây miền đất trung du
Thái Nguyên xanh thắm, gió ru nương chè
Sông Công nắng mát trưa hè
Chuyện tình chàng Cốc đắm mê một đời
Lung linh ánh thép rạng ngời
Tung bay tà áo, nụ cười mến thương
Nhớ rừng Định Hóa, Phú Lương
Còn in bóng Bác trên đường hành quân
Phú Bình, Đồng Hỷ hương xuân
Câu sly, câu lượn ái ân gọi mời
Đại Từ, Tam Đảo xanh ngời
Phổ Yên ngát nắng, thơm trời Tân Cương
Võ Nhai, Đình Cả, Nghinh Tường
Sông Cầu sương khói Ai vương tóc chiều?
Thái Nguyên đẹp biết bao nhiêu
Bẩy tầng Khuôn Tát niềm yêu say lòng
Chùa Hang, Phù Liễn, Xương Rồng
Núi Văn, núi Võ, núi Hồng ngàn năm
Nhắn Ai nhớ ghé về thăm
Thái Nguyên, lồng lộng trăng rằm năm nao!